Sao Có Thể Giận Dữ, Phũ Phàng Với Yêu Thương?

Trên mạng internet có hàng nghìn bài viết khuyên nhủ những bậc làm cha mẹ không nên quát mắng trẻ ra sao, nên kiên nhẫn với trẻ thế nào, nhưng rất rất hiếm những bài viết dạy người trưởng thành cách ứng xử với cha mẹ họ một cách kiên nhẫn, đúng mực và không quát mắng.

 

artboard-1-copy-15849857396791956992183-300x165 Sao Có Thể Giận Dữ, Phũ Phàng Với Yêu Thương?

Có lẽ là không đâu. 

Xã hội hiện đại, con cái trở thành mối quan tâm bậc nhất của cha mẹ. Chiều con vì thế cũng là điều hiển nhiên của rất nhiều bậc phụ huynh. Trong khi cha mẹ càng thêm tuổi càng thêm sự nhẫn nại và cả nhẫn nhịn với con con cái, thì người trẻ – với sự hiểu biết rộng của mình – càng dễ đánh mất sự bình tĩnh trước cha mẹ họ, mà đôi khi chỉ vì hướng dẫn sử dụng các kênh truyền hình hay cài đặt phần mềm nào đó cho chiếc điện thoại thông minh.

Và cũng đôi khi chỉ vì sự để ý, chăm chút, bao bọc quá mức của cha mẹ, như nhắc nhở chuyện ăn ngủ, chuyện học hành, chuyện công việc, chuyện yêu đương, chuyện sức khỏe… 

9-15850191613971455170513 Sao Có Thể Giận Dữ, Phũ Phàng Với Yêu Thương?

Nhưng, cùng lúc với thái độ cáu bẳn, khó chịu, phản ứng tức giận trước những dặn dò nhiêu khê, nhưng lo lắng lẩn thẩn của cha mẹ, kiểu “Con có phải trẻ con đâu mà bố mẹ nhắc mãi thế”, thì những người trẻ chúng ta vẫn cứ hồn nhiên để cha mẹ vào bếp nấu ăn cho chúng ta, để cha mẹ thu lượm những cái quần cái áo vứt bừa bãi trong phòng ngủ hay toilet, để cha mẹ dọn dẹp từng ngóc ngách trong nhà, để cha mẹ gọt đĩa hoa quả mát lạnh bày ra đĩa mang ra bàn gạ ta ăn, để cha mẹ cần mẫn trồng trọt chăn nuôi những thứ rau thịt tươi ngon rồi gói ghém cho ta mang về thành phố, để cha mẹ chăm sóc những đứa con của ta mà không một đồng công lao động cũng không lời cảm ơn.

Chúng ta cứ hồn nhiên đón nhận, tận hưởng những sự chăm sóc, quan tâm hợp ý với chúng ta, song song với việc hồn nhiên giận dữ, quát mắng những sự chăm sóc, quan tâm không hợp ý với chúng ta. 

Còn cha mẹ, vì chúng ta, lặng lẽ nín nhịn. 

Họ đã nghĩ gì khi lặng lẽ nín nhịn?

 

Có thể họ nghĩ chúng ta vẫn là những đứa trẻ. Chúng ta có nói năng gì sai, hành động gì sai cũng là những dại dột, ngốc nghếch, bồng bột, thơ dại. Mà cha mẹ thì có khả năng tha thứ vô hạn với những thơ dại của con cái mình.

Cũng có thể họ nghĩ chúng ta trưởng thành thật rồi, khôn hơn cha mẹ thật rồi. Chúng ta làm gì cũng đúng, nói gì cũng phải. Vì cha mẹ có khả năng ngưỡng mộ vô hạn với sự khôn ngoan của con cái mình.

Cũng có thể họ nghĩ miễn là còn được chăm sóc cho con, còn được lo lắng cho con, còn được “hầu hạ”, phục vụ con, còn được nhìn thấy con, còn được nghe con quát tháo, gắt gỏng là con vẫn đang ở trong vòng tay an toàn của mình. Con còn trong vòng tay là cuộc đời họ vẫn đang còn ý nghĩa.

10-1585019161443160602541 Sao Có Thể Giận Dữ, Phũ Phàng Với Yêu Thương?

Nhưng bao nhiêu yêu thương trao đi ấy lẽ nào đáng nhận về những gắt gỏng, xối xả, chỏng lỏn, cau có, quát mắng dỗi hờn?

Không chứ! Cha mẹ xứng đáng được nhận những lời ngọt ngào. Ngay cả khi một ngày nọ, bạn vừa bị sếp mắng, đồng nghiệp chơi xấu, đối tác “vỗ mặt”, bạn thân cáo bận, mà về đến nhà cha mẹ lại trách cứ “Đi đâu mà giờ này mới về”, thì thay vì “gầm lên”, bạn có thể òa khóc. Bởi trong vô số những lời nói khó chịu ấy, chỉ có lời nói của cha mẹ là sự khó chịu của tình yêu. 

Bởi thế nên, sao có thể giận dữ, phũ phàng với yêu thương?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *