Quà Tặng Cô Giáo
Hôm đó là ngày sinh nhật của cô giáo dạy tiểu học. Cô rất dễ thương, được mọi học sinh yêu mến nên các em mang rất nhiều quà đến tặng cô.
Bé Hến mang một cái túi với một cái cây.
– Bố em làm nghề trồng hoa! – Hến giải thích.
– Thật tuyệt vời! Nhớ cảm ơn bố hộ cô nhé! – Cô giáo ân cần. Kế đó, Bé tí tặng cô giáo một hộp bánh.
– Bố em là người làm bánh! – Tí giải thích.
– Cô thích lắm! Cám ơn bố giúp cô nhé!
Bé Tèo bước tới với một cái hộp to đang chảy ra một thứ chất lỏng.
– Bố em làm nghề gì? – Cô giáo hỏi.
– Bố em là chủ tiệm rượu.
Cô giáo đưa ngón tay quyệt một ít thứ chất lỏng và đưa lên miệng nếm thử.
– Có vị ngọt chát! – Cô nói – Có phải đó là rượu vang không?
– Không phải ạ!
Cô nếm thêm một chút nữa.
– Hơi chua! Hình như là champagne?
– Không… phải… ạ!
Cô giáo lại thử thêm nữa và cuối cùng nói:
– Cô chịu rồi. Thế trong hộp là cái gì vậy? Gương mặt bé Tèo bừng lên rạng rỡ:
– Thưa cô, một con chó con ạ!
Hiếu Thảo
Thầy giáo sau khi dạy cho học trò một bài học về lòng hiếu thảo liền hỏi trò Bi:
– Nếu em có hai cái nhà, ba em không có cái nào, em sẽ làm gì?
– Em sẽ cho ba một cái nhà.
– Giỏi lắm. Nếu em có hai cái xe, ba em không có cái xe nào, em sẽ làm gì?
– Em sẽ cho ba một chiếc.
Giỏi lắm. Em hiểu rất rõ bài thầy giảng. Một câu hỏi chót: Nếu em để dành được 20.000 đồng, ba em lại không có đồng nào. Vậy em sẽ làm gì?
– Em sẽ không cho ba đồng nào.
– Ủa sao kỳ vậy. Em cho ba cái nhà, cho ba chiếc xe, sao em lại không cho ba đồng nào?
– Thưa thầy, tại vì thật sự em có để dành 20.000 đ.
– ???!
ĐỌC LẠI ĐI
Trong giờ Sử, cô trả bài kiểm tra. Vừa nhìn lướt qua bài của mình, Tèo liền quay qua thắc mắc với Tý:
– Tý này! Tại sao tớ chép i xì phóc bài của cậu mà cậu thì được bảy còn tớ chỉ được có năm?
– I xì là i xì thế nào? Cậu đọc lại đi, trong bài của tớ viết là: “Quân ta tiến công ác liệt, giặc Pháp cố thủ đến sáng”. Thế mà cậu chép là: “Giặc Pháp cố ngủ đến sáng”, lại còn kêu ca nỗi gì?
– Hả!??
KHÔNG LO
Thấy bạn của con đến nhà học nhóm, bố của Tèo nhắc:
– Năm nay là năm cuối cấp rồi, các cháu nhớ học hành cho cẩn thận, đừng để nước đến chân mới nhảy là không kịp đâu! Sẽ chết chìm hết đấy!
Một đứa trong tổ nhanh nhảu đáp:
– Bác ơi đừng lo! Nếu có ngập cũng không sợ đâu ạ!
– Sao thế?- Bố Tèo ngạc nhiên.
– Dạ! Vì hầu hết chúng cháu đều biết bơi ạ!
– Hả???
Nguồn sưu tầm